1. Bữa ấy sếp Tổng gọi tôi về trụ sở Tập đoàn phối hợp với bên phòng Nhân sự phỏng vấn tuyển thêm người cho chi nhánh mới.
Vào phòng, tôi bê theo cái hộp tuyển dụng “gia bảo”, lặng lẽ để ở cái bàn xa tít góc nhà. Trong hộp là mấy chục cái bật lửa các loại, nhưng chỉ 1 cái là còn gaz, còn đâu là hết sạch.
Cả buổi tuyển dụng tôi mặc cho em Trưởng phòng Nhân sự hỏi, chỉ ngồi ngáp ngắn ngáp dài.
Thi thoảng làm như lơ đãng, bảo ứng viên:
– Em chạy ra cái hộp sắt vàng vàng ở góc kia lấy giúp anh cái bật lửa.
…
2. Hết buổi tuyển dụng, tôi leo tuốt lên tầng trên cùng vào gặp sếp Tổng.
Sếp ném đám Hồ sơ có đính nhận xét của phòng Nhân sự ra bàn, hỏi tôi:
– Kết quả thế nào ?
Tôi nhấc từng bộ lên, cung kính trả lời:
– Báo cáo anh, thằng A này em sai nó đi lấy cái bật lửa. Nó chạy vội ra góc phòng, sục tay vào hộp, không thèm nhìn bốc bừa 1 cái hết gaz mang ra đưa em. Thằng này tay nhanh hơn não, thích hợp làm bên Giao hàng, chỉ đâu đánh đấy không càu nhàu.
– Thằng B này thì tỉ mẩn nâng lên đặt xuống chọn cái mạ vàng lóng lánh đẹp nhất mang về. Cũng hết sạch gaz. Thằng này thích hợp làm bên Lễ tân, phụ trách cắm hoa rót nước và tiếp khách, hào nhoáng giả dối, chuyên đãi bôi không cần thực chất.
– Thằng C này thì cẩn thận bật thử từng cái, lựa đúng cái duy nhất còn gaz mang ra. Thằng này xứng đáng làm Giám đốc chi nhánh, anh ạ.
Sếp gật gật đầu, đoạn hỏi:
– Ô, thế còn thằng D này, sao chú lại để riêng bộ Hồ sơ của nó ra thế ?
– Dạ, tại em nghĩ nó xứng đáng làm Chủ tịch Hội đồng quản trị của Tập đoàn.
– Á, tài thế cơ à ? Thế nó lấy cái bật lửa thế nào ?
– Dạ, nó bưng cả hộp ra cho em chọn.
Nguồn: St